Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

CẬY TRÔNG

" Tất cả những ai Chúa Cha ban cho tôi mà đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài

Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

NÊN THÁNH

"Phúc thay ai xây dựng hòa bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa".(Mt 5, 10)

Nên Thánh dễ hay khó?
Chắc hẳn trong cuộc đời của mỗi người kitô hữu,
ai cũng phải chiến đấu để nên Thánh,
nhưng mỗi người có một cách thức nên Thánh khác nhau:
người thì hiền lành nhân hậu,
người thì quảng đại thứ tha...
còn tôi con đường nên Thánh là gì?
Tôi chỉ biết sống chu toàn trách nhiệm Chúa trao,
trong giới hạn của tôi,
và cố gắng mỗi tiến tới sự hoàn thiện chính mình. 

Lạy Chúa,
Chúa biết những yếu đuối và giới hạn của con.
Xin cho con lòng can đảm để thi hành thánh ý Chúa,
trong mỗi giây phút của cuộc sống.
Xin cho con sự kiên định trên đường Thánh thiện,
để con có thể hoàn thành ơn gọi kitô hữu của mình. Amen.


Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

CHỖ CUỐI

Chủ tịch nước khen ngợi nữ sinh đoạt giải viết thư

"Bác xúc động trước những suy nghĩ và tình cảm mà cháu đã viết trong bức thư. Bác tin rằng, bức thư của cháu sẽ là ngọn lửa ấm áp xoa dịu nỗi đau, xóa đi mặc cảm của những bệnh nhân AIDS...", Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết viết.
Theo TTXVN, sau khi đọc bức thư gửi đạo diễn Trương Nghệ Mưu của Hồ Thị Hiếu Hiền, học sinh lớp 7/9, Trường THCS Tây Sơn, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng, người vừa đoạt giải nhất cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 39, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã gửi thư cho cô nữ sinh này với những lời khen ngợi chân thành.

Chủ tịch viết: "Bác xúc động trước những suy nghĩ và tình cảm mà cháu đã viết trong bức thư. Bác tin rằng, bức thư của cháu sẽ là ngọn lửa ấm áp xoa dịu nỗi đau, xóa đi mặc cảm của những bệnh nhân AIDS và thức tỉnh lương tri của những người còn thờ ơ với căn bệnh này".



Bên cạnh đó, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết cũng thể hiện niềm vui mừng vì Hiền đã biết yêu thương, chia sẻ, suy nghĩ trách nhiệm trước những vấn đề của cuộc sống, của xã hội. Ông mong rằng Hiếu Hiền luôn chăm ngoan, học giỏi, rèn luyện, xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ.
Tham gia cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 39 với chủ đề “Hãy viết thư cho một người nào đó, để nói vì sao việc hiểu biết về AIDS và tự bảo vệ mình trước căn bệnh này là rất quan trọng”, Hiếu Hiền đã viết một bức thư gửi đạo diễn Trương Nghệ Mưu bày tỏ mong muốn ông hãy có những tác phẩm điện ảnh thật hay về chủ đề HIV/AIDS để mọi người hiểu rõ hơn về sự nguy hiểm của AIDS, từ đó có cách phòng tránh hiệu quả cũng như thức tỉnh những người còn thờ ơ với căn bệnh thế kỷ này.
Sau khi đoạt giải nhất, Hiếu Hiền được thành phố Đà Nẵng thưởng 10 triệu đồng, được cấp căn hộ chung cư để có điều kiện tốt hơn trong học tập và sinh hoạt.
Hoàng Thùy

Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.(Lc14,11)


Cuộc sống là trận chiến, ai cũng muốn giữ vai trò quan trọng cho mình.
Trong học tập cũng thế chúng ta phấn đấu làm sao cho đạt kết quả tốt nhất.
Nhưng lời Chúa lại mời gọi con sống âm thầm nhỏ bé là làm sao?
Cuộc sống là phấn đấu nhưng làm sao sự chiến thắng của tôi không làm đau khổ người khác, không mang lại tổn thương cho anh em, không làm tôi hư mất. Đó mới đúng lời Chúa dạy.
Lạy Chúa, khiêm hạ là con đường dẫn con tới thành công đích thực,
khiêm nhường cũng là dây nối kết tình huynh đệ.
Xin cho con biết phục vụ trong khiêm nhu nhỏ bé,
biết chu toàn những công việc âm thầm không cần ai biết,
và vui sướng khi được làm việc ấy vì lòng mến. Amen.






Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010

Đẻ rớt trên taxi
TT - Chiếc taxi không thể vượt qua đoạn đường kẹt xe nên người mẹ đành đẻ con trên xe. Đứa bé được cứu sống. Đó là một trường hợp may mắn. Trong khi đã có nhiều trường hợp không may mắn như thế khi không kịp thoát khỏi những con đường kẹt cứng xe đến bệnh viện kịp thời!

Chị Nguyễn Thị Kim Phương và bé gái được sinh ra trên taxi - Ảnh: Minh Đức 

Ngày 28-10, bác sĩ Ngô Dũng Cường - trưởng khoa cấp cứu hồi sức chống độc Bệnh viện Triều An (TP.HCM) - cho biết bệnh viện vừa tiếp nhận một sản phụ đẻ rớt trên taxi do bị kẹt xe. Và đây không phải là trường hợp hiếm hoi...
Sản phụ là chị Nguyễn Thị Kim Phương (39 tuổi, Q.Bình Tân, TP.HCM). Sáng 22-10, chị Phương đau bụng chuyển dạ. Chị vội đón taxi đến Bệnh viện Triều An nhưng do bị kẹt xe nên chị đã sinh rớt một bé gái đủ tháng ngay trên taxi.
Khi đến được Bệnh viện Triều An khoảng 11g, em bé đã ở trong tình trạng tím tái, ngưng tim ngưng thở, còn nguyên dây rốn. Do tình trạng của bé quá nguy kịch, các bác sĩ, điều dưỡng phải cấp cứu, bóp bóng, nhồi tim khẩn cấp cho bé ngay trên băng sau của taxi. Khoảng 7-8 phút sau, da bé hồng hào trở lại, tự thở được và nhịp tim trở về gần bình thường. Bé nặng 2,75kg.
 LÊ THANH HÀ - THÙY DƯƠNG
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/408159/De-rot-tren-taxi.html)

"Ai trong các ông có con trai hay con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên dù là ngày sabat" (Lc14,6)

Cuộc sống có nhiều điều bất ngờ xảy ra, khiến ta không phòng trước những bất chắc. Nhưng với tình yêu và sáng tạo của con người, chúng ta sẽ vươt qua những khó khăn.
Chúa Giêsu hôm nay cũng thế,
Ngài không thể chữa cho người phùng thủng khỏi bệnh,
dẫu có những người rình rập để bắt Chúa.
Nhưng với tình yêu ngài đã vượt qua tất cả.
Lạy Chúa,
đời sống con có những lúc con cũng bị những dư luận xã hội gian hãm,
làm con ngại không dám dấn thân.
Xin cho con lòng can đảm, sự kiên trì
để con có thể trung tín và sáng tạo trong môi trường con sống. Amen

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

GỌI VÀ CHỌN

 Cô giáo chết thảm dưới bánh xe tải

12h trưa nay, xe ben chở đất chạy trên quốc lộ 22, khi gần tới ngã tư Hóc Môn bất ngờ ủi dải phân cách lao vào làn đường xe 2 bánh đâm chết cô giáo cấp 2.

Nạn nhân là cô Nguyễn Thị Mỹ Trúc (34 tuổi), giáo viên trường THCS Nguyễn An Khương.

Xe tải lao vào làn đường xe hai bánh, cuốn chết nữ giáo viên. Ảnh: An Nhơn.



Theo nhiều nhân chứng, xe ben chạy trên quốc lộ 22, hướng từ TP HCM về thị trấn Củ Chi. Khi còn cách ngã tư Hóc Môn khoảng 25 m, chiếc xe có dấu hiệu bất ngờ bị gẫy cần trục, ủi vào dải phân cách với làn đường dành cho xe 2 bánh, đâm thẳng vào mặt tiền trụ sở Công ty Công ích Huyện Hóc Môn.
Trên đường đi dạy học về cô Trúc chạy cùng chiều, đã bị cuốn vào gầm xe và bị cán chết tại chỗ. Ngay sau khi xảy ra tai nạn, tài xế xe ben đã rời khỏi hiện trường.

Đầu xe tải lao vào trước trụ sở một công ty. Ảnh: An Nhơn.

Tai nạn khiến giao thông của làn xe 2 bánh trên tuyến quốc lộ bị nghẽn hơn 2 tiếng.
An Nhơn





Trong những ngày ấy, Ðức Giêsu đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Ðến sáng, Người gọi các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Ðồ.(Lc 6,12)


Cuộc đời là một chuỗi những chọn lựa
Chọn lựa giữa việc này với việc nọ
Chọn lựa lớn và chọn lựa nhỏ
Những chọn lựa ấy làm nên cuộc đời.
Chúa Giêsu đã phải thức thâu đêm để cầu nguyện trước khi chọn các tông đồ.
Trong đời sống tôi cũng thế,
có những bước ngoặc quan trọng,
tôi cũng phải đắn đo chọn lựa,
nếu chọn sai sẽ dẫn tới hậu quả không lường.
Hãy để Thần Khí Chúa dẫn tôi đi,
mọi quyết định hãy dành cho tác động của ngài.
Khiêm tốn nhìn nhận những giới hạn của mình,
cảm thông với con người.
Hãy chọn vì lợi ích của người khác...
Cứ thế, đời ta sẽ hạnh phúc.


Lạy Chúa,
xin hướng dẫn con trong mọi ý nghĩ, lời nói, hành động
để đời sống con luôn trở nên hữu ích cho mọi người.
Xin cho con mền dẻo để Thánh thần Chúa,
thực hiện nơi con điều ngài muốn.
Xin cho con nên khiêm tốn, nhỏ bé
để Thánh ý Chúa được thể hiện qua con
Xin cho biết giới hạn của con,
để đừng tự mãn hay kiêu căng trước thành công.
Trên hết mọi sự 
xin cho con biết dùng tự do trong tình yêu và phục vụ. Amen.





Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

CỬA HẸP

Dự án bôxit: tiếp hay dừng?
TT - Trong lúc đang có cuộc tranh luận tiếp tục hay dừng các dự án khai thác bôxit, PV Tuổi Trẻ đã có mặt tại hiện trường hai dự án bôxit Tân Rai (Lâm Đồng) và Nhân Cơ (Đắk Nông) để tường trình diễn biến thực tế ở đây.

Nhiều hạng mục ở Tân Rai sắp xong
Tại công trường thi công nhà máy alumin đầu tiên ở VN thuộc dự án bôxit Tân Rai, không khí làm việc khá khẩn trương trên khắp diện tích 70ha nơi đặt nhà máy.
Thi công các hạng mục công trình của Nhà máy alumin Nhân Cơ (ảnh chụp ngày 24-10) - Ảnh: THÁI BÁ DŨNG


Gần 1.200 công nhân, kỹ sư, chuyên gia là người Trung Quốc và hơn 700 lao động người VN rải khắp các công trình. Họ lắp ráp máy móc, gò hàn, xây dựng... Xe container chở những ống sắt khổng lồ, cùng bêtông, thép khối, thép cuộn, ximăng, máy móc, xe cơ giới vận chuyển vật liệu, thiết bị... vào ra liên tục.
Ai lạc vào đây những ngày này là hoàn toàn đi dưới bóng đổ của những nhà xưởng, công trình cao ngất nối liền nhau trên không trung, chằng chịt thông nhau bên dưới. Bên ngoài hoạt động công nghiệp, cơ giới ở phạm vi 70ha ở ngọn đồi Tân Rai này là những rẫy nương xanh mượt trà, cà phê, những bản làng sơn cước yên ả của nông dân trong vùng.
Các hạng mục cụ thể như: kho bôxit và trung hòa quặng, khu hòa tách, khu cô đặc và điều chỉnh dung dịch sắp hoàn tất. Kế đó là khu nhà máy nhiệt điện chạy bằng than công suất 30MW để cung cấp điện năng cho nhà máy sắp xong, còn khu nhà máy khí hóa than cũng đi vào công đoạn cuối...
Ngay sát khu xây dựng nhà máy là vùng lòng chảo thấp hơn bên dưới uốn cong ôm lấy già nửa chu vi ngọn đồi Tân Rai, là khu được dư luận chú ý nhất - khu hồ chứa bùn đỏ - đang ở giai đoạn thi công cơ bản: san mặt bằng, phân chia ra thành nhiều bể, xử lý hệ thống chống thấm bùn đỏ, xây dựng đập ngăn các bể...
Những người có trách nhiệm ở Ban quản lý dự án tổ hợp bôxit - nhôm cho biết công trình xây dựng nhà máy alumin nói trên đã hoàn thành 80%. Ban quản lý trên khẳng định giữa tháng 11-2011 toàn bộ nhà máy alumin sẽ vận hành, chạy thử.
NGUYỄN HÀNG TÌNH

Người bảo họ: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được. (Lc 13,23)

Cuộc sống muôn màu, khiến con người mải mê chạy theo. Đến lúc đánh mất chính mình cũng không hay. Thời đại khoa học đã đẩy dần con người đến chỗ hưởng thụ, chính sự hưởng thụ này đã làm cho con người quên đi tình yêu của mình đối với tha nhân. Con người chẳng muốn hy sinh, đi vào con đường hẹp mà Chúa mời gọi.
Lạy Chúa, xin cho con cam đảm đáp lại lời gọi của Chúa,
kể cả khi lời mời gọi có tính khắc khe,
xin cho con biết vui tươi đáp lại.
Xin cho con biết hy sinh khổ chế,
để con biết nghĩ đến anh em con,
hầu con có thể đọc được những nhu cầu,
cùng những đau khổ của anh em con.
Xin cho con biết mở rộng đôi tay,
để không khép kín trước lời mời gọi của anh em con.
Xin cho con một trái tim bằng thịt,
để con không khô cứng trước tiếng kêu của đồng loại. Amen.

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

LÒNG NHÂN Ở ĐÂU?

Vụ bé 20 tháng tuổi bị hành hạ dã man: Mâu thuẫn mẹ, hành hạ con
TTO - Ngày 25-10, Cơ quan CSĐT công an huyện Cai Lậy (Tiền Giang) đã triệu tập lấy lời khai người hành hạ bé Trần Thanh Lực mới 20 tháng tuổi ở xã Tam Bình, huyện Cai Lậy bằng cây sắt nóng là bà Trần Thị Thu (43 tuổi).
Công an cũng thu giữ tang vật là cây sắt dài gần 1m mà bà Thu đã sử dụng hành hạ cháu ruột của mình đến mức phải nhập viện.
Làm việc với công an, bà Thu thừa nhận chỉ bị lãng tai chứ không bị bệnh tâm thần. Về lý do hành hạ cháu ruột dã man, bà Thu khai là do giữa bà và em dâu (mẹ bé Lực) có nhiều mâu thuẫn trước đó. Chiều 21-10 bà nội bé Lực sang ẵm cháu về nhà chơi. Khi bé Lực chạy chơi lòng vòng trong nhà, bà Thu nhìn thấy cháu mình có nhiều nét giống em dâu. Càng nhìn, bà càng thấy tức nên có ý định hành hạ bé Lực để... trả đũa em dâu.
Chiều 25-10 bé Lực cẫn còn điều trị tại khoa Ngoại tổng hợp - BV Đa khoa huyện Cai Lậy
Nhìn thấy cây sắt dùng để chọc lò nấu rượu, bà Thu chộp lấy rồi ấn gần chục lần vào vùng trán, hai má, cằm, tay của bé Lực. Mặc dù bé Lực khóc rất nhiều nhưng bà vẫn không dừng tay. Mãi tới khi bà nội bé ở ngoài vườn nghe cháu khóc mới chạy vào can ngăn. Rạng sáng hôm sau bé Lực phải nhập viện cấp cứu vì đau và sốt. Chiều 25-10 bé Lực cẫn còn điều trị tại khoa Ngoại tổng hợp - BV Đa khoa huyện Cai Lậy.
V.TR.
(http://tuoitre.vn/PrintView.aspx?ArticleID=407645)

“Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sabát, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước? Còn bà này, là con cháu ông Ápraham, bị Xatan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sabát sao?”(lc13)

Có lẽ không ai trong chúng ta lại không cảm thấy đau lòng trước vụ việc trên. Đó là bình diện con người, Thiên Chúa, Người lại không thương ta sao? "Dù cha mẹ có bỏ con đi nữa thì hãy còn có Chúa đón nhận ta"; "Có người mẹ nào quên được đứa con mà mình đã mang nặng đẻ đau"....Sao ta lại không giống cha ta? Không biết thương yêu anh em? Hay so đo tính toán hơn thiệt với anh em???
Lạy Chúa, lời Chúa hôm nay như soái vào tim con, giúp con thức tỉnh với những cơn mê của tiền tài danh vọng. Xin cho con luôn cảm nhận hạnh phúc được Chúa yêu để rồi con cũng biết yêu thương,cảm thông với anh em con.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế Người là tất cả của tôi.
Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi,
đến với Người trong mọi sự,
và dâng Người tình yêu trong mọi lúc.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người.
Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,
nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người
và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.

(R. Tagore)

Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

CÔNG BÌNH

"Khốn cho các người, hỡi các người Pharisêu! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa. Phải làm các điều này mà không được bỏ qua các điều kia". (Lc 11, 42)

 

Hà Nội khánh thành Cung trí thức trị giá 200 tỷ đồng
Sáng nay, Cung trí thức đặt tại khu đô thị Cầu Giấy (Hà Nội) đã được khai trương và gắn biển công trình kỷ niệm 1000 năm Thăng Long - Hà Nội. Đây sẽ là nơi làm việc của đội ngũ trí thức từ các hội, liên hiệp trên địa bàn.
Sau 6 năm thực hiện, Cung trí thức đã hoàn thành với 2 khối nhà (13 tầng và 3 tầng) tổng diện tích sàn gần 16.000 m2, tổng vốn đầu tư hơn 202 tỷ đồng. Cung có nhiều không gian chức năng như phòng trưng bày truyền thống, hội thảo, hội trường, khu làm việc, giao tiếp, căng tin... đảm bảo chỗ làm việc cho khoảng 1.500 người.
Theo ông Phí Thái Bình, Phó chủ tịch UBND thành phố Hà Nội, thành phố hiện có 129 hội và hiệp hội, phần lớn đang phải đi thuê trụ sở. Một số hội đã được cấp đất làm trụ sở song thiếu kinh nghiệm quản lý, đã làm biến đổi công năng dự án, gây ảnh hưởng xấu trong xã hội.
"Ý tưởng xây dựng một Cung trí thức nhằm tạo điều kiện để các cán bộ hội nghề nghiệp có trụ sở làm việc, phát huy nguồn tri thức quý báu của các chuyên gia, đóng góp vào sự phát triển kinh tếLa, xã hội của thành phố", ông Bình nhấn mạnh.
Đoàn Loan
(http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2010/10/3BA21250/)

Giữa một thế giới thích hưởng thụ, xin cho con biết khiêm tốn phục vụ.
Giữa một thế giới đề cao chức vụ và bằng cấp, xin cho con âm thầm hiến dâng.
Giữa một thế giới đầy tranh chấp quyền lực, xin cho con sống công bằng với những bất hạnh của anh em.
Giữa một thế giới đầy những phe phái chia rẽ, xin cho con biết yêu thương thật tình.
Lạy Thiên Chúa là tình yêu trong suốt của mọi tình yêu, xin cho con thắm đượm tình yêu của Ngài, để đời sống của con luôn đem lại an bình và vui tươi cho những người con gặp gỡ. Xin cho con một trái tim rộng mở  để biết tha thứ và tha thứ thật tình. Xin cho con có cùng nhịp đập với Chúa để con biết thao thức với những nỗi khổ của anh em con, biết cảm thông với những khốn cùng của đồng loại. Để được tất cả xin cho con biết chết đi với con người của con, để con biết sống cho anh em con. Amen.  

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

BÊN NGOÀI VÀ BÊN TRONG

“Thật, nhóm Pharisêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. Ðồ ngốc! Ðấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao? Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.”(Lc 11, 40-41)

Người đông, giời ơi... chen
10-10, đêm hội nghệ thuật bế mạc đại lễ 1000 năm Thăng Long Hà Nội, sân vận động Mỹ Đình đón một lượng khách kỷ lục. Nhìn những dòng người ùn ùn đổ về, chen chúc nhau, nhiều người chỉ có thể thốt lên: đông khủng khiếp.
Với sức chứa 40.192 chỗ, sân vận động lớn nhất cả nước trở nên quá nhỏ bé so với hàng trăm ngàn người đang tìm kiếm từng centimet để đặt chân. Nhiều người bị ép chặt vào hàng rào sắt, người sau một hồi chen chúc bị bật ra ngoài rìa. Không ít người tìm cách leo lên cây để tránh dòng người đông đúc xô đẩy nhau phía dưới.
Không nhiều người có được tấm vé vào bên trong sân xem biểu diễn nghệ thuật nhưng sẵn sàng đến sớm nửa ngày để “xí chỗ” xem bắn pháo hoa nghệ thuật. Ông Nguyễn Văn Tân ở Chí Linh (Hải Dương) cho biết: ông cùng với mấy ông bạn cùng xóm đã rủ nhau lên Hà Nội xem Đại lễ mấy ngày hôm nay. 
Suốt buổi chiều 10-10, nhóm của ông trải ni lông nằm nghỉ trên bãi cỏ gần sân vận động chờ xem bắn pháo hoa. Không chỉ có ông Tân, rất nhiều người ở các tỉnh thành cách xa Hà Nội đã dắt díu nhau về Hà Nội trong mấy ngày gần đây. Họ chấp nhận tình trạng không thuê được nhà nghỉ, trải chiếu ngủ trong công viên để tận mắt chứng kiến lễ hội “nghìn năm mới có một lần”.
Một số quán cà phê phía trước sân vận động Mỹ Đình cũng nhân cơ hội tăng giá đến chóng mặt. Một cốc cà phê bình thường chỉ có giá cao nhất là 15 nghìn đồng giờ được “hét” với giá từ 70 nghìn đồng đến 100 nghìn đồng. Những chỗ có vị trí đẹp, sát lan can, cửa số ở tầng hai hoặc tầng ba còn có giá cao hơn thế. Theo giải thích của chủ quán là tiền cà phê bao gồm cả chi phí chỗ ngồi.
Dù không còn chỗ để chen chân nhưng dòng người vẫn ồ ạt đổ về sân vận động Mỹ Đình. Suốt từ đường Xuân Thủy đến ngã ba đường Phạm Hùng, lực lượng cảnh sát giao thông đã thiết lập rất nhiều hàng rào để giãn bớt số lượng người nhưng vẫn không ngăn được những người dân đang quá háo hức với không khí lễ hội. Bị cảnh sát chặn lại, nhiều người chấp nhận đi ngược chiều, len vào các ngõ nhỏ để ra sân vận động Mỹ Đình.
Suốt từ 16g chiều 10-10, các trục đường về sân vận động Mỹ Đình đã lâm vào tình trạng tắc nghẽn trầm trọng. Phía trên cầu vượt Mai Dịch còn bị người dân chiếm chỗ để đứng xem bắn pháo hoa, do vậy, việc lưu thông của các xe lớn dọc đường Phạm Văn Đồng ra đến cầu Thăng Long gần như bị ngưng trệ. Đường Cầu Giấy, Xuân Thủy, cuối đường Hoàng Quốc Việt, đường đi Diễn, Nhổn, trục đường Phạm Hùng – Khuất Duy Tiến đều bị tắc nghẽn. Lực lượng cảnh sát giao thông dù hoạt động hết công suất vẫn khó giải quyết được những chỗ tắc.
Ở các trục đường, các điểm trông giữ xe tự phát cũng mọc lên như “nấm”. Giá trông một chiếc xe máy ở bãi ngoài đường Phạm Hùng (cách sân vận động vài cây số) cũng hét giá 30 nghìn đồng. Càng vào sâu bên trong, giá trông giữ xe càng cao.
Rút kinh nghiệm từ các ngày lễ trước, lần này người dân đã chịu khó đi bộ đến dự lễ nhưng chỉ riêng lượng người đi bộ cũng đã lèn chặt các lòng đường, vỉa hè, bồn hoa của các con đường xung quanh sân vận động. Nhiều người than thở, lạc vào trong dòng người đó “đến một chút không khí để thở cũng không có, huống gì là di chuyển”. Cũng bởi tình trạng chen lấn, xổ đẩy, chèn ép mà không ít người dù chưa xem hết lễ hội đã ngất xỉu ngay trên đường đi.
Ghi nhận vào cao điểm, hàng chục người, cả thanh niên và phụ nữ bị ngất vì chen lấn, xô đẩy. Lượng người bên trong bị dồn nén chặt muốn thoát ra ngoài nhưng người bên ngoài lại cố lấn để vào sâu gây ra cả xô xát.
Theo thống kê trên hiện trường, có rất nhiều người bị ngất và bị giẫm đạp lên khi dòng người ra khỏi sân vận động Mỹ Đình. Ngay sau khi màn bắn pháo hoa kết thúc, hàng loạt xe cứu thương rú còi inh ỏi chạy vào khu vực đường Lê Đức Thọ và quảng trường trước sân vận động. Lực lượng cảnh sát giao thông đã phải rất vất vả để dọn đường cho xe đưa người đi cấp cứu kịp thời.
Phe “vé mời”
Chương trình nghệ thuật tối 10-10 hoàn toàn không bán vé, bởi vậy nhiều người lên kế hoạch “săn” một chiếc vé mời. Việc ngừng bắn pháo hoa ở 29 điểm trên địa bàn toàn thành phố cũng đẩy cơn “sốt” vé lên cao.
Từ trưa 10-10, trước sân vận động Mỹ Đình đã hình thành một đội ngũ “phe vé mời” lên tới cả chục người. Giá cả của những chiếc vé này cũng đủ loại, vé khán đài A lên tới gần 4 triệu/đôi, vé khán đài B xấp xỉ 3 triệu/đôi, vé khán đài C rẻ nhất cũng phải tới 1,5 triệu. Những người không thuộc diện “được mời” háo hức đi mua vé cũng phải lắc đầu vì giá vé cao ngất ngưởng.
M. Quang – T.Hoàng – N. Hà – H. Hương
(http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/404906/Thang-Long---Ha-Noi--nbspthanh-pho-rong-bay.html)

Lạy Chúa, Chúa biết chúng con là thế đó, cứ vất vả tìm kiếm những điều hào nhoáng bên ngoài, để rồi cả đời chỉ là hoài công, vì những thứ ấy không đem lại hạnh phúc cho chúng con.
Chúng con cứ ảo tưởng về mọi việc khổ sở vì không đạt được. Xin cho chúng con biết nhận ra thực tế của cuộc sống, để đừng tìm kiếm ảo ảnh phù vân mà luôn lấy Chúa là niềm vui và hy vọng. 
Xin cho chúng con nhận ra con người giới hạn của chúng con, để chúng con chúng con biết cậy trông nơi tình yêu và sự quan phòng của Chúa.
Lạy Chúa, chúng con thường hay soi mình trong gương để rồi chúng con phải khổ, vì nghĩ mình là cái chi chi.
Xin cho chúng con khiêm tốn để quyền năng Chúa được tỏ hiện nơi con, và qua cuộc sống của con mọi người sẽ nhận biết Chúa. Amen. 

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

ĐƯỢC VÀ KHÔNG ĐƯỢC

Khi đám đông tụ họp đông đảo, Ðức Giêsu bắt đầu nói: “Thế hệ này là một thế hệ gian ác; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giôna.

Nước mắt của bố…
TTO - "Bố không thương con, bố không thương con nữa phải không?". Con chạy ra khỏi nhà với đôi mắt nhoẹt nhòe nước. Trong tâm trí của con lúc ấy, mọi thứ dường như sụp đổ.
Con nghĩ bố không yêu thương con như ngày hôm qua. 
Rồi con đứng lại nơi ven đường. Bao nhiêu hình ảnh ùa về. Đó là bố của con từ ngày mới cùng mẹ vào Đắk Lắk lập nghiệp. Bố mẹ lam lũ biết bao nhiêu để bốn chị em có bát cơm manh áo. Đó là bố của con ngày chèo thuyền đưa chị em con đi học. Đó là bố của con những ngày tiễn chị, rồi con, rồi em con vào đại học…
Càng nghĩ con càng khóc nhiều hơn, nước mắt của con lúc ấy không phải là trách móc bố mà là yêu thương bố vô cùng. Con khóc vì tại sao lại cãi bố, sao lại vùng vằng nói với bố những lời không được phép?
Nhà mình nghèo, bố mẹ rất cố gắng cho bốn chị em được ăn học đàng hoàng. Chị em con cũng không làm cho bố mẹ phải buồn khi lần lượt ba đứa đều đậu đại học. 
Nhà có bốn chị em nhưng ba người vào Sài Gòn học, mẹ đi làm ở xã từ sáng tới tối mới về, em út học phổ thông cũng không ở nhà bao nhiêu, trong nhà chỉ còn lại mình bố. Con thương bố mỗi ngày chỉ có một mình lủi thủi với vườn tược. Nhiều khi nghĩ về bố ở nhà con lại khóc. Và con vẫn luôn cố gắng những khi rảnh để về nhà ở bên bố.
Thế mà hôm nay con lại cãi nhau với bố vì chuyện không đâu. Cũng tại vì trước tới giờ con luôn được bố cưng chiều nên khi nghe bố nói với con những lời khang khác một tí thì con đã giãy nảy lên, khóc rồi nói bố không thương con nữa. Con đã sai phải không bố?
Đứng bơ vơ giữa đường tối om, con chợt thấy mình có lỗi với bố vô cùng và con chạy về. Bố nằm trên giường, quay lại, nhìn con, và bố khóc. Lần đầu tiên trong đời con thấy bố khóc. Ngay cả ngày bà nội mất con cũng chỉ nhìn thấy đôi mắt bố ráo hoảnh. Con biết mình đã làm cho bố buồn rất nhiều nhưng lại không thể nào nói được “con xin lỗi”. Bố ôm lấy con và khóc, cả hai bố con cùng khóc. Con nghe thấy tiếng bố nói nghèn nghẹn trong cổ: “Bố chưa khi nào hết thương con cả”.
Bố của con à! Những lời yêu thương con không thể nào nói trực tiếp với bố, nhưng trong lòng con và chị em con tình yêu dành cho bố mẹ không bao giờ đếm hết. Cảm ơn cuộc đời cho chúng con là con của bố mẹ, cảm ơn bố mẹ đã nuôi nấng và cho chúng con một cuộc sống tốt đẹp nhất có thể. Cho dù chúng con có làm gì sai, bố mẹ vẫn luôn sẵn sàng tha thứ và đón nhận chúng con phải không?
Và một điều nữa con muốn nói: con xin lỗi bố! Cuộc đời bố dành hết cho chị em con, con xin lỗi vì một lúc nhất thời con làm cho bố phải buồn và khóc. Con xin lỗi con không bao giờ muốn bố mẹ phải buồn và sẽ cố gắng không bao giờ để điều đó xảy ra nữa…
MỸ QUỲNH
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/382335/Nuoc-mat-cua-bo%E2%80%A6.html)

Nhiều lúc trong cuộc đời ta đã lãng quên ơn người, những điều trái ý hay những cung giọng khác thường dễ làm ta phật lòng và nghĩ là ta không được yêu thương nữa. Những điều ta xin mà không được ta cũng là mình hết được thương. Sao ta lại nghĩ như thế nhỉ??? "Có người mẹ nào mà lại quên con mình?" hay con mình xin con cá mà lại cho con rắn? Chắc hẳn là không phải như thế! Điều mà Cha Mẹ luôn mau ước và muốn con mình được hạnh phúc.
Lạy Chúa, với trái tim của người Cha và đôi tay của người mẹ, Chúa biết điều nào là cần thiết cho con, điều gì đem lại lợi ích cho con. Lạy Chúa, con xin lỗi Chúa vì những lần con trách Chúa không thương con, con càm ràm và phân bì với những ân huệ của chị em con, mà con quên rằng cả cuộc đời con được bao phủ bởi tình thương và ân huệ của Chúa. Xin Chúa tha thứ cho con. Những lần con chậm cám ơn Chúa, không phải con quên mà con nghĩ điều đó đương nhiên phải có. Xin tha thứ cho con. Con biết những lần con ứng xử như thế sẽ làm Chúa buồn nhưng mỗi lần xin lỗi là con lại nhận được biết bao ơn lành của Chúa. Chúa ơi, xin hãy tha thứ cho con Chúa nhé!!! Ngàn lần tri ân tình Chúa.



BIẾT ƠN VÀ TẠ ƠN

"Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giêsu mà tạ ơn." (Lc 17, 19)

Chú cảm ơn nụ cười của con
Thương tặng bé Ti
TTO - Chú và con giống nhau ở điểm chẳng ai mong muốn: từ nhỏ đã không được sống gần ba. Ba mẹ con ly dị, con ở với mẹ và ông bà ngoại. Còn chú, ba bỏ đi, chú sống với mẹ và ngoại qua hết những năm tháng tuổi thơ cho đến lớn. 
Chính điểm chung này mà chú có cảm tình với con ngay lần đầu tiên gặp mặt. Chú thích cái tên bé Ti - tên thường gọi của con - vì nó cho thấy sự nhỏ bé như chính con vậy. Con nhỏ bé quá! Mới 5 tuổi đầu con đã phải chịu sự thiếu thốn tình cảm của ba. Tất nhiên, ông bà ngoại con có bù đắp cho con, thương yêu con, và mẹ con có dành dụm hết mọi thứ cho con thì chú nghĩ thiếu ba cũng là một nỗi buồn. Chú hiểu vì chú từng kinh qua điều ấy!
Phải chăng vì vậy mà con ít nói, đôi mắt con thường nhìn xa xăm. Nhiều người bảo “bé Ti đáng thương” và chắc cũng không ít người bàn ra tán vào chuyện ba mẹ con chia tay nhau!
Điều đó phải chăng ít nhiều cũng tạo ra ánh nhìn xa xăm và đôi mắt buồn của con? Chú không biết nữa nhưng ngẫm nghĩ về mình ngày xưa, chú thấy mình “già” hơn những người bạn cùng trang lứa, bởi ngay từ nhỏ chú đã nghe rất nhiều lời đàm tiếu. Đến bây giờ chú mới nhận ra hình như khi con người có nhiều biến cố, khổ đau thì đó chính là chất liệu để suy nghiệm nhiều hơn về cuộc đời, về những nỗi khổ quanh mình. Chú không biết con đang nghĩ gì và có bắt đầu suy nghĩ gì chưa nhưng chú thấy con vắng nụ cười quá. Chú lo là con sẽ giống chú: trải qua một thời gian dài trầm tính, khép kín…
Bé Ti là cháu một người bạn của chú. Khi thăm nhà người bạn ấy, chú tình cờ gặp bé Ti và cả ba cùng đi dạo biển Nha Trang. Chú đã nghĩ ra cách này, cách kia để con chơi với chú (dù lúc đầu cả hai chú cháu rất e dè, vì đều là… lần đầu gặp mặt). Nào là chạy giỡn cùng sóng, hay chơi trò “cặp kè ăn muối mè ngồi xuống đất, ăn rau muống đứng dậy”…
Con chạy loanh quanh với chú trên bãi biển buổi sớm mai. Cô con - cũng là bạn của chú - đã nhìn con cười thật tươi và ghi lại những hình ảnh dễ thương của hai chú cháu. Cô con bảo: “Lâu rồi chưa thấy bé Ti vui như vậy!”. Nhận xét ấy làm chú cũng vui lây vì đã mang đến cho con một nụ cười thật tươi, hồn nhiên như chính lứa tuổi của con.
Mà chú phải nói thật điều này nhé, bé Ti cười đẹp lắm đó! Chú nói đùa với cô con rằng: “Nụ cười này mai mốt sẽ làm xiêu lòng nhiều anh chàng lắm đây!”. Cả hai cười vang trong sự ngơ ngác của con. Đùa vậy thôi nhưng chú mong con luôn có nhiều niềm vui như thế, để nụ cười luôn tươi nở trên môi con. Chơi với con trong vòng một ngày mà chú đã có mong ước về “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Con 5 tuổi, cũng có thể làm con của chú được mà, Ti nhỉ!
Chú cảm ơn con, cảm ơn nụ cười và buổi sáng mùa xuân hôm ấy hai chú cháu mình vui thật vui trên biển và con đã đánh thức khát khao gia đình trong chú - khao khát tưởng đã lụi tàn sau những cuộc tình tan vỡ và ám ảnh của ký ức tuổi thơ khó nhọc…
KHÔI
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/365580/Chu-cam-on-nu-cuoi-cua-con.html)

Một lần Tạ ơn là hai lần nhận lãnh ân huệ. Vậy sao ta lại ngại nói lời cám ơn? Hơn nữa trong cuộc của ta, ta nhận được ơn từ nhiều người : Gia đình, bạn bè, hàng xóm, Giáo xứ, Hội Dòng, những người cùng chí hướng...và biết bao nhiêu người ta gặp gỡ trong đời. Nhờ ân huệ ấy mà niềm tin ta được bày tỏ và lớn lên. Sao ta lại bỏ qua lời cám ơn? Chính những người ấy sẽ giúp cuộc sống ta nên Thánh.Thế sao ta lại cằn nhằn, phiền toái khi bị quấy rầy hay khó chịu khi bị hiểu lầm. Thậm chí, tôi muốn thấy người anh em tôi xuất hiện trong cuộc sống của tôi. Cách ứng xử như thế đã vô tình làm tôi trở thành con người vô ơn : "Không ai là một hòn đảo"
Lạy Chúa, xin cho con một tâm hồn khiêm tốn để con luôn nhận ra ân huệ của Chúa trong cuộc đời con. Những gì con làm được là ân ban của Chúa và sự trợ giúp của nhiều người, để con luôn biết sống tâm tình biết ơn và tạ ơn bằng chính cuộc sống của con. Amen.



TIN

Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông (Lc 11, 20)

 
Bước đi diệu kỳ
TTO - Với những gia đình khác, những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ là niềm vui sau một năm dài mong đợi. Thế nhưng, với ba mẹ, những bước đi đầu tiên của con thật diệu kỳ!
Vào tháng thứ 5 của thai kỳ, mẹ con dường như ngất đi khi bác sĩ thông báo kết quả siêu âm dị tật của thai nhi: bé bị động kinh và sẽ phát triển chậm hơn những đứa trẻ bình thường khác, do đó, người mẹ cần xem xét đến việc chấm dứt thai kỳ!
Ba mẹ thao thức bao đêm: nếu chấm dứt thai kỳ thì thương cho con quá, một đứa con mới vừa tượng hình lại phải rời bỏ cuộc đời khi chưa kịp nhìn thấy ánh nắng mặt trời, chưa kịp nhìn thấy cuộc sống xinh đẹp xung quanh. Thế nhưng, nếu để con sinh ra thì liệu sau này cuộc sống con thế nào, có bị tổn thương khi nhận thức được bản thân mình không?
Quyết định thật nan giải!
Ba mẹ tìm đến những giáo sư, bác sĩ nổi tiếng để được tư vấn và tìm hiểu về sự phát triển của một đứa trẻ bị động kinh. Rồi ba mẹ cũng tìm đến Trung tâm bảo trợ xã hội và những gia đình có cùng hoàn cảnh để gặp trực tiếp những người có bệnh như con. Những người bệnh đều phát triển, chỉ có khác là sự phát triển này rất chậm, chậm hơn vài năm so với những người bình thường và việc chăm sóc người bệnh thật vất vả.
Sau khi tìm hiểu kỹ, ba mẹ quyết sẽ chăm sóc tốt và bù đắp cho con những thiệt thòi mà con gánh chịu!
Ngày con sinh ra, ông bà nội, các cô chú đều có mặt (vì xa cách nên không có bên ngoại). Trông con bụ bẫm, đôi mắt còn thiêm thiếp như một thiên thần, mọi người đều ngân ngấn nước mắt. Con đã có mặt trên cõi đời này rồi Tonny ơi!
Những tháng đầu, việc chăm sóc con cũng giống như chăm sóc những bé sơ sinh khác. Càng về sau thì càng vất vả, nhất là những lúc con bộc phát bệnh. Thế nhưng ba mẹ đã chuẩn bị sẵn tâm lý cũng như điều kiện nên mọi thứ cũng dần ổn cả.
Con lớn lên trong tình thương của ba mẹ. Con 2 tuổi, 3 tuổi rồi 4 tuổi, 5 tuổi nhưng vẫn như là một em bé 1 tuổi: chưa biết đi, chưa biết nói. Con hiểu những điều ba mẹ nói nhưng lại không diễn đạt được ý của mình, tiếng u, ơ thay cho câu trả lời.
Con cũng được đến trường học như những bạn bè khác. Ở trường, con được các cô chăm sóc rất chu đáo: được tập nói, được tập đi… Mỗi sáng, con chỉ vào cái balô to đùng và u ơ đòi đi học. Đến cuối tuần thì con chờ nghe điện thoại của ông bà nội, cứ có điện thoại là con ngỡ của ông bà nội rồi con lại u ơ đòi về nội.
Rồi con được 7 tuổi. Càng lớn con càng phổng phao, trắng hồng và tuấn tú hơn. Con bập bẹ gọi: ba ba, ma ma. Mỗi từ con phát âm ra xoa dịu bao vất vả của ba mẹ!
Khi con bước sang tuổi thứ 8, ba mẹ rất nôn nóng mong cho con mau biết đi. Thật ra, lúc này con đã nặng lắm rồi (nặng khoảng 30kg). Mỗi khi mẹ bồng con, ba rất thương mẹ. Nếu không có tình mẫu tử thiêng liêng thì có lẽ khó ai có thể bồng một đứa bé như vậy từ ngày này qua ngày nọ, từ năm này qua năm nọ!
Và rồi, niềm mong đợi của ba mẹ được đáp đền! Con chập chững bước được vài bước! Chỉ vài bước thôi mà sao ba mẹ thấy như con bước được cả chặng đường dài. Con bước đi trong những giọt nước mắt hạnh phúc của ba mẹ.
Tám năm trôi qua. Tonny ơi, những bước đi của con thật diệu kỳ!
Colorado, Mỹ - tháng 1-2010
BA TÍ, MẸ LÝ
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/364022/Buoc-di-dieu-ky.html)

Có lẽ việc Chúa trừ quỷ hôm nay như một việc kỳ diệu của những bước đi đầu đời, nên đã khiến cho nhiều người sửng sốt. Nhưng sâu xa hơn là ở niềm tin của mỗi người chúng ta: "Gần chùa gọi bụi bằng anh", "Gần quá hóa quen", cũng như người ta nói với Chúa Giêsu: "Ông ta là con bác thợ mộc, mẹ là bà maria". Những suy nghĩ như thế đã đẩy họ xa dần ân sủng của Thiên Chúa.
Lạy Chúa, nhiều lúc trong cuộc đời chúng con đã kém tin vào Chúa, những việc chúng con làm được chúng con tự cho đó là công sức của chúng con, mà quên : "Không có ơn Thiên Chúa, ta không làm được gì. Không có ơn Thiên Chúa ta chẳng làm được chi" Xin cho chúng con khiêm tốn đón nhận những giới hạn của mình để luôn được lớn lên trong ân huệ của Chúa. Amen.

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

XIN VÂNG

Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi. (Lc 1,38) 

 


Viết cho thiên thần của tôi:
Muộn màng
TTO - Đã ba ngày mẹ không ngủ được. Mỗi lần chợp mắt là thấy hình ảnh con hiện về, hình ảnh của thiên thần bé nhỏ mẹ chỉ kịp nhìn một lần rồi nhẫn tâm chôn vùi trong quá khứ.

Con là kết tinh tình yêu đơn phương mẹ dành cho ba con hơn mười năm, cũng là kết tinh của "trò chơi" ba đã đem đến cho mẹ. Hơn hai tháng con sống trong mẹ, vậy mà mẹ không hay biết đến sự tồn tại của con. Thời gian ấy chắc con thấy nước mắt mẹ mỗi đêm thấm ướt gối để rồi sáng thức giấc với mí mắt mọng nước.
Mẹ khóc bởi cuộc đời mẹ nhiều cay đắng. Mẹ chỉ là người lấp chỗ trống cho ba con khi tình yêu tan vỡ. Mẹ yêu ba con nhiều như chưa bao giờ yêu. Ba con biết điều ấy nên đến với mẹ rồi ra đi trong lặng lẽ. Nước mắt người đàn bà trong mẹ cạn khô theo thời gian.
Con yêu, thiên thần của mẹ, mẹ khóc vì mẹ không để cho con nhìn thấy mẹ và ba, không để cho con nhìn ánh mặt trời mỗi buổi sáng mai thức giấc.
Mẹ không thể quên hôm biết con tồn tại: mẹ sững sờ khi nghe vị bác sĩ xa lạ kia nói trong bụng mẹ có một túi thai. Nằm trên chiếc giường lạnh lẽo đó, mẹ chơi vơi… Muốn giữ con lại vì tình yêu dành cho ba con, và hạnh phúc được làm mẹ của con, nhưng mẹ không đủ dũng cảm để đi một mình trên con đường đầy thử thách ấy. Mẹ cần ai đó làm điểm tựa. Ba con không yêu mẹ, thứ tình cảm  trong những giây phút hoan lạc mà ba dành cho mẹ chỉ là lấp chỗ trống trong lòng ba con mà thôi.
Ba con đã im lặng khi nghe mẹ thông báo sự tồn tại của con trên cõi đời này. Nhưng ba không muốn có sự tồn tại của con. Thiên thần của mẹ, 3 ngày trước, ba đưa mẹ vào bệnh viện. Nằm trên giường để hủy hoại sự sống của con, mẹ đã khóc, khóc rất nhiều. Ngoài tấm cửa kính kia, ba con ngồi đó, lặng lẽ suy tư... Có lẽ ba con cũng như mẹ đang khóc. Dẫu ba con không thể đón nhận tình yêu của mẹ, sự hiện diện của con, thì ba con cũng khóc vì con là đứa trẻ vô tội.
Ba ngày rồi, ba con không nhắn tin hay gọi hỏi thăm sức khỏe mẹ. Ba ngày cũng là khoảng thời gian mẹ đau đớn bởi đã hủy diệt sự sống của con, cũng là ba ngày để mẹ hiểu hơn về ba con.
Con là đứa trẻ vô tội, mẹ mong con hãy thứ tha cho mẹ. Mẹ mong ở trên trời cao, con nghe được những lời mẹ nói: mẹ yêu con nhiều lắm...
NHÃ KỲ
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/364872/Muon-mang.html)

Gỉa sử Mẹ không nói tiếng "Xin vâng" thì cuộc đời của mỗi người chúng ta đi về đâu? Mầu Nhiệm Nhập có hay không? Chương trình cứu độ sẽ ra sao? Và chúng ta sẽ bất hạnh như những thai nhi không được hiện diện trong cuộc đời này, không được một lần nhìn thấy cha mẹ mình, cũng như không được một lần gọi "Cha ơi!!!" hay "Mẹ ơi!!!" những tiếng ấy thật thiêng liêng...
Mẹ đã thưa xin vâng với lòng khiêm cung thẳm sâu của cõi lòng. Chắc hẳn, Mẹ phải liên lỉ chiến đấu với từng của gian nan, thử thách để chữ "Xin vâng" được vuông tròn.
Xin Mẹ dạy con, biết thưa xin vâng với những trái ý, sở thích ... và mau mắn lên đường khi nhận ra đó là Thánh ý Chúa.Amen.



Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

PAPA

"Lạy Cha, nguyện cho danh Cha cả sáng - nước Cha trị đến.
Xin cho chúng con lương thực hằng ngày dùng đủ.
Xin tha nợ cho chúng con như chúng con cũng tha nợ cho nhau.
Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ." (Lc11, 2-4)



Bài văn dang dở của con
TTO - Mẹ ơi, hôm nay cô giáo ra đề văn “Em hãy tả bữa cơm sum vầy của gia đình em”, con không biết nên viết thế nào. Bởi con chưa kịp cảm nhận đầy đủ về bữa cơm gia đình mình thì ba mẹ đã ly hôn. 
Từ ấy, ba gởi con ăn cơm khắp nơi, bữa no, bữa đói, bữa mặn, bữa nhạt… Cuộc sống của con vất vưởng, thất thường. Hiếm hoi lắm hai cha con mới ăn cơm với nhau. Cũng còn may là việc học của con không bị gián đoạn.
Mẹ biết không, nhiều đêm ba đi làm về khuya, miệng toàn mùi rượu, còn những lúc không say, ba âm thầm như cái bóng. Con thương ba lắm mà không biết làm sao. Ba tiều tụy đi nhiều, con sợ ba bị ốm lắm.
Con biết mẹ thương con, xin ba cho con về ở với mẹ, ba đã đồng ý nhưng con không thể bỏ ba mà đi. Không phải vì con không yêu quý mẹ và em, nhưng lúc này ba rất cần có con bên cạnh. Sự có mặt của con giúp ba vơi đi phần nào nỗi cô đơn, trống trải trong lòng.
Về ở với mẹ và em, con sẽ có cuộc sống ổn định, tình cảm ấm áp hơn. Nhưng ở với ba, con lại cảm thấy mình rắn rỏi, có bản lĩnh. Con không muốn so sánh giữa ba và mẹ.
Phải chi ba mẹ đừng chia tay nhau thì cả nhà mình hạnh phúc biết bao. Chị em con sẽ luôn được bên nhau, cả nhà quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Những ngày lễ tết, giỗ chạp chị em con theo ba mẹ về thăm nội ngoại, họ hàng thân thích, vui đùa cùng anh em họ hàng, tắm sông, thả diều, câu cá… Vui biết bao nhiêu!
Mỗi lần con đến nhà bạn chơi, thấy gia đình bạn có đầy đủ cả ba lẫn mẹ, thuận hòa ấm cúng là lòng con se lại. Nhiều đêm, con khóc và tự hỏi: khi nào con có lại cuộc sống gia đình ấm cúng như ngày xưa?
Mẹ ạ! Con học hành dạo này sút kém dù đã cố gắng rất nhiều. Trong lớp, thỉnh thoảng con như người mộng du. Có lẽ hoàn cảnh gia đình mình làm con phân tán tư tưởng.
Giá như có một điều ước, con sẽ ước ba mẹ đoàn tụ, để con và em được hưởng tình cảm của ba mẹ và được sống trong một gia đình đầy ắp tiếng cười. Lúc đó, chúng con sẽ hạnh phúc biết bao và bài văn tả bữa cơm gia đình của con sẽ thôi dở dang, sẽ thôi ướt nhòe nước mắt, mẹ nhỉ?
BÍCH HÀ
(http://teen.tuoitre.vn/Index.aspx?ArticleID=403887&ChannelID=568)


Cuộc sống mưu sinh đầy vất vả và cám dỗ đã khiến cho nhiều gia đình tan rã đau thương, mỗi người đi tìm hạnh phúc cho riêng mình khiến nhiều bạn trẻ phải cô đơn lạc lõng giữa dòng đời...Nhưng trong vòng tay Thiên Chúa là Cha chúng ta, chúng ta sẽ cảm thấy an tâm vững bước : "Dù cha mẹ có bỏ con đi nữa thì hãy còn có Chúa đón nhận con".
Nguyện cho lời kinh "Lạy Cha" luôn được cất lên trong mọi nơi mọi lúc của cuộc sống chúng ta.
Lạy Thiên Chúa là Cha của con. Xin hãy đoái thương chúng con trên đường lữ thứ trần gian mà ban muôn lành cho chúng con, cùng gia ân và củng cố đức tin mỗi khi chúng con gặp thử thách gian nan. Xin hãy giang rộng tay khi chúng con lầm lỗi, và lấy tình thương hướng dẫn con về nẻo chính đường ngay. Amen.

TÍN THÁC

"Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!”  Chúa đáp: “Mácta! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt hơn và sẽ không bị lấy đi.”(LC 10,41-42)


Người trẻ đang né gì?
Công việc ổn định
Nguyễn Duy (27 tuổi) hiện đang là dược sĩ tại một bệnh viện ở Cần Thơ, công việc đã ổn định được hai năm. Không giống với các thế hệ cha anh trước đó vài thập niên “phấn đấu một chỗ làm yên ổn rồi từ từ thăng tiến”, Duy cảm thấy mình trì trệ và uể oải vì công việc hằng ngày cứ đều đều một nhịp.
Công việc ổn định mà nhiều người từng mơ ước thời nào lại đang gieo rắc trong đầu Duy ý tưởng mới cho sự thay đổi nghề nghiệp: “…làm một công việc nào đó được bay nhảy và thăng trầm nhiều hơn, còn tính ổn định thì chẳng cần thiết”.
Thùy Vân (26 tuổi, TPHCM) tự nhận mình là một “chân dài” dù cao chưa đến 1,60m, lý do là Vân “nhảy việc” quá nhiều. Từ khi tốt nghiệp đại học, năm nào Vân cũng “nhảy” khoảng vài ba công ty. Bạn bè lâu ngày gặp, câu đầu tiên bao giờ cũng hỏi: “Còn làm ở chỗ cũ không?”. Tuy vậy, bản thân Vân lại không hề cảm thấy cuộc đời bấp bênh vì những cú nhảy của mình.
Vân giải thích: “Mỗi lần nhảy việc tôi tích lũy được thêm kinh nghiệm và tiền lương cũng tăng cao hơn. Tôi nghĩ mình đang như nước chảy vào chỗ trũng, sẽ ngày càng lớn mạnh. Ở mãi một chỗ, không có sự lưu chuyển thì khác nào ao tù, làm sao mà phát triển được. Vậy mà nhiều người không hiểu, cứ cho rằng cuộc sống của tôi lông bông không điểm dừng”.
Hóa ra một con đường bằng phẳng, không có sự phiêu lưu mạo hiểm cũng làm bạn trẻ chùn bước và quay lưng chọn lối đi khác.
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/403742/Nguoi-tre-dang-ne-gi.html)

Cuộc sống đầy ồn ào và tấp nập khiến chúng con nhiều lúc cảm thấy mệt mỏi như muốn giả điếc làm ngơ trước mọi lời mời gọi của Lời Chúa, của tha nhân. Nhiều lúc, chúng con như bị cuốn đi, mất hút chính mình... Những giờ lặng thinh bên chân Chúa là lúc chúng con gặp lại chính mình. Xin cho chúng con luôn biết quý trọng và biết sắp xếp quỹ thời gian của chúng con, để chúng con được ở lại bên chân Chúa và lắng nghe Lời Chúa nói với mỗi người chúng con. Ngõ hầu, đời sống chúng con luôn chiếu tỏa sự bình an và hạnh phúc của Chúa cho mọi người xung quanh con..

Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

Chân lý chiếu tỏa

"Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng" (Lc 8,17).


 Tài xế xe buýt "ăn" dầu
 Gần một tuần có mặt tại một số bến xe buýt, chúng tôi đã chứng kiến các tài xế hút dầu từ trong xe ra, các đầu nậu kĩu kịt mang vác, vận chuyển dầu ngay trước mặt các nhân viên điều hành, kiểm soát trạm xe buýt. Tại mỗi bến xe buýt luôn có 2-3 đầu nậu gom dầu ăn cắp và đem bán lại cho các mối như xe tải, thậm chí bán ngay cho những xe buýt chung bến nhưng do tư nhân quản lý.
Vô tư mua bán
Tại bến xe buýt Thới An (đường Lê Văn Khương, phường Thới An, Q.12), từng chiếc xe buýt tấp nập đến rồi đi. Chiều 14-9, chúng tôi đã chứng kiến hình ảnh “ăn” dầu diễn ra tại xe 53N-7115. Chiếc xe buýt chạy tuyến 62 này (thuộc Công ty Xe khách Sài Gòn - Saigon Bus) vừa de vào bến, người đàn ông chuyên thu gom dầu có mặt ngay với ống hút và chiếc bình nhựa sẵn sàng trên tay.
Dường như đã quá quen biết, người đàn ông mở cửa sổ trước ngay chỗ tài xế xe buýt ngồi, lấy chìa khóa và tự mở khóa thùng chứa dầu của xe, thọc sâu ống hút, trút đầy dầu vào chiếc bình 30 lít rồi chở đi. Chưa đầy năm phút sau, người đàn ông này quay lại và lấy thêm gần một bình 30 lít dầu nữa.
Sau đó không lâu, chúng tôi lại ghi hình được cảnh ăn cắp dầu của xe buýt cùng chạy tuyến 62 mang biển số 53N-3186. Không như xe trước, chính tài xế xuống mở khóa và chờ đầu nậu tới để hút dầu. Người mua dầu của chiếc xe này là một người đàn ông khác, tên V.T., đẩy nguyên chiếc xe cút kít tới, trên có sẵn chiếc bình 30 lít và một đoạn ống hút dài. Tài xế nhanh chóng đưa ống hút và tự trút dầu vào bình cho đầu nậu V.T.. Chỉ chưa đầy ba phút, mọi công đoạn ăn cắp dầu đã hoàn tất.
Chỉ trong khoảng bốn giờ, chúng tôi chứng kiến có hơn mười vụ mua bán dầu trộm cắp ở bến xe buýt Thới An. Dường như không ai bận tâm với việc trộm cắp và mua bán ở đây.
Ở bến xe buýt Thới An có ít nhất hai đầu nậu là V.T. và V.U. chuyên thu gom dầu của cánh tài xế ăn cắp bán ra. Đầu nậu V.T. cũng là chủ tiệm bơm hơi, vá vỏ xe buýt, xe tải nằm ngay đằng sau trạm điều hành xe buýt Thới An. Tại tiệm luôn có hai người đàn ông và một phụ nữ. Đầu nậu V.T. chuyên lo việc thu gom dầu và bơm hơi bánh xe.
Riêng người phụ nữ lo việc đổ dầu vào chiếc bồn dựng bên nhà và sang chiết ra các bình nhựa, chờ khách đến mua. Đầu nậu V.U. có tiệm bán nước mía, vé số cạnh tiệm của V.T., cũng thu gom dầu của cánh tài xế. Cả hai đầu nậu này luôn bận bịu, tấp nập với việc mua dầu của cánh tài xế xe buýt và bán lại cho các xe tải cũng như những chiếc xe buýt của tư nhân đậu cùng bến.
Bến xe buýt Thới An có khoảng mười xe buýt chạy tuyến 62 (Saigon Bus), theo điều tra của chúng tôi, đây là những xe “ăn” dầu nhiều nhất. Tương tự, qua hai ngày theo dõi tại bến xe buýt An Sương, mỗi ngày chúng tôi ghi nhận có vài chục chiếc xe buýt ghé vào “trạm” thu mua dầu của các đầu nậu. Việc mua bán dầu ở bến xe buýt An Sương cũng diễn ra công khai.
ĐỨC TUYÊN
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/401361/Tai-xe-xe-buyt-an-dau.html
 

Chân lý luôn được chiếu tỏa và giãi sáng, nhưng để sống cho chân lý thì không dễ chút nào!!! Nó luôn đòi buột ta phải chiến đấu với thực tại của cuộc sống, của con người tự nhiên. Bởi bản chất con người luôn tìm sự dễ dãi cho chính mình. 
Lạy Chúa, Chúa biết con yêu Chúa, Chúa cũng biết con muốn đạt tới chân lý toàn vẹn. Nhưng lắm lúc con cảm thấy nải chí, muốn buông xuôi, bỏ cuộc bởi quanh con bao tệ nạn một mình con không thể vựt Thế giới lên nổi. Nhưng tin ở lời Chúa " Ở đâu tội lỗi đầy tràn, ở đó ân sủng chứa chan"; có lẽ cuộc sống của con chưa đủ thánh thiện, nên ngọn đèn sự thật chưa được chiếu sáng. Xin Chúa gia tăng nghị lực, tình yêu và ân sủng xuống trên con, để con kiên vững trong cuộc sống hôm nay; ngõ hầu sự hiện diện của con luôn làm cho mọi người ý thức về sự thật, công bằng, bác ái và yêu thương. Amen.


Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

Sức mạnh của tình yêu

"Tội của chị rất nhiều nhưng đã được tha thứ, bằng cớ chị đã yêu mến nhiều” (Lc 7,47a).


Theo ông Phan Châu Thuận - giám đốc Ban quản lý dự án vệ sinh môi trường TP.HCM, nguyên nhân xảy ra lún sụt tại hẻm 386 Lê Văn Sĩ là do đấu nối tuyến cống nhánh có đường kính 800mm từ hố ga nhánh tại đầu ga và hố ga chính (ở giữa đường Lê Văn Sĩ, nhà thầu liên danh Dreco - Cienco 5) đã gặp đường ống cấp nước đường kính 300mm và cáp ngầm của Công ty điện thoại Đông TP.HCM.
Vì vậy, nhà thầu đã cho tái lập tạm để đảm bảo giao thông và chờ phương án xử lý. Tuy nhiên, lúc 16g50 ngày 14-9 do mưa to nên lượng nước chảy vào vị trí lấp tạm làm cuốn trôi đất đá vào lòng cống hộp nên tạo ra khoảng rỗng lớn khiến taxi bị sụp.
Nhà thầu bồi thường
Trả lời câu hỏi của Tuổi Trẻ: tại sao dư luận báo chí đã cảnh báo nhiều lần về nguy cơ sụp hố nhưng ban quản lý dự án vẫn để xảy ra, ông Thuận nói do nhà thầu chủ quan lấp tạm mặt đường, nếu nhà thầu đã tái lập mặt đường hoàn chỉnh mà để xảy ra sự việc trên mới bị xử lý thích đáng. Theo ông Thuận, ban quản lý dự án sẽ rút kinh nghiệm và yêu cầu tư vấn CDM tăng cường giám sát.
Như vậy ai chịu trách nhiệm khi taxi sụp hố? Ông Thuận nói theo quy định, đây là trách nhiệm của nhà thầu nên nhà thầu phải bồi thường thiệt hại cho Hãng taxi Vinasun. Trong khi đó ông Tạ Long Hỷ - giám đốc điều hành Hãng xe Vinasun - cho biết kết quả kiểm tra taxi bị sụp hố đã xác định cản chắn trước xe bị hỏng hoàn toàn, hệ thống máy và điện bị hư hỏng, cộng với việc xe ngưng hoạt động trong một tuần sửa chữa thì tổng số tiền thiệt hại của Vinasun là 50 triệu đồng.
Cũng theo ông Hỷ, trong biên bản được thanh tra Sở Giao thông vận tải TP.HCM lập, nhà thầu đã nhận trách nhiệm bồi thường thiệt hại cho taxi bị hư hỏng. Như vậy, do có đơn vị nhận trách nhiệm bồi thường nên Vinasun không kiện Ban quản lý dự án vệ sinh môi trường hoặc Sở Giao thông vận tải. Trường hợp nhà thầu thi công bồi thường không thỏa đáng thì Vinasun sẽ kiện nhà thầu ra tòa.
Tái lập đường cẩu thả
Thời gian qua, Tuổi Trẻ đã thông tin nhiều địa điểm tái lập mặt đường cẩu thả và được khắc phục nhưng sau đó chỗ tái lập mới lại tiếp tục lún sụp.
Trở lại với “hố tử thần” mà chiếc taxi đã lọt xuống vào chiều 14-9, chúng tôi đã được nhiều người dân phản ảnh về việc đơn vị thi công quá tắc trách trong việc xử lý hố sụp lún này. Đây cũng chính là “hố trâu” xuất hiện sau cơn mưa mà báo Tuổi Trẻ đã phản ánh ngày 28-8.
Nhà ở ngay cạnh hiện trường và chứng kiến các lần sụp đường và tái lập hố này, ông Nguyễn Tôn Thành (ở 386 bis Lê Văn Sĩ, P.14, Q.3) cho biết: “Đơn vị thi công rất ẩu. Thậm chí sau sự cố chiếc taxi bị lọt xuống, mặc dù hố sụp có rất nhiều hàm ếch bên dưới nhưng đơn vị thi công cũng chỉ tái lập sơ sài bằng cát, đá. Họ không xây tường chắn hay làm bất cứ biện pháp kỹ thuật nào cho chắc chắn”.
Tại hố sụp ngay ngã tư Phú Nhuận, mà báo Tuổi Trẻ đã phản ánh hai lần (ngày 2-8 và 15-8), anh Lâm Minh Thi (chạy xe ôm) cũng khẳng định đã chứng kiến một lần đơn vị thi công tái lập cẩu thả tại ngã tư này. Đơn vị thi công thực hiện tái lập bằng cách trải vải và cho lấp cát đá xuống hố sụp.
Chính lần tái lập ẩu này mà ngày 14-8, sau cơn mưa, chỗ đã tái lập này lại bị sụp xuống một lỗ mới sâu hoắm. Và hiện nay nó cũng đã bắt đầu lún và có khả năng sụp bất cứ lúc nào.
N.ẨN - N.HẬU
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/400692/Taxi-sup-ho-ai-chiu-trach-nhiem.html#

 Tình yêu cứu sống hay giết chết?
Lạy Chúa, chúng con cám ơn tình yêu bao la mà Chúa dành cho mỗi người chúng con. Chúa luôn đi bước trước và thấy rõ nhu cầu từng người, với cái nhìn yêu thương cảm thông của Chúa đã chữa lành tâm hồn người thiếu phụ hôm nay; hay ánh mắt yêu thưong tha thứ của Chúa đã giúp cho Thánh Phêrô trở về sau những lầm lỗi...Xin cho con biết nhìn lên Chúa, để biết nói lời yêu thương và tha thứ cho anh em con. Xin mở rộng con mắt của con, để con không làm ngơ hay vô tâm trước nỗi khổ và mạng sống của anh em con. Xin Chúa lành cho ước nguyện của con. Amen.