Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

XIN VÂNG

Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi. (Lc 1,38) 

 


Viết cho thiên thần của tôi:
Muộn màng
TTO - Đã ba ngày mẹ không ngủ được. Mỗi lần chợp mắt là thấy hình ảnh con hiện về, hình ảnh của thiên thần bé nhỏ mẹ chỉ kịp nhìn một lần rồi nhẫn tâm chôn vùi trong quá khứ.

Con là kết tinh tình yêu đơn phương mẹ dành cho ba con hơn mười năm, cũng là kết tinh của "trò chơi" ba đã đem đến cho mẹ. Hơn hai tháng con sống trong mẹ, vậy mà mẹ không hay biết đến sự tồn tại của con. Thời gian ấy chắc con thấy nước mắt mẹ mỗi đêm thấm ướt gối để rồi sáng thức giấc với mí mắt mọng nước.
Mẹ khóc bởi cuộc đời mẹ nhiều cay đắng. Mẹ chỉ là người lấp chỗ trống cho ba con khi tình yêu tan vỡ. Mẹ yêu ba con nhiều như chưa bao giờ yêu. Ba con biết điều ấy nên đến với mẹ rồi ra đi trong lặng lẽ. Nước mắt người đàn bà trong mẹ cạn khô theo thời gian.
Con yêu, thiên thần của mẹ, mẹ khóc vì mẹ không để cho con nhìn thấy mẹ và ba, không để cho con nhìn ánh mặt trời mỗi buổi sáng mai thức giấc.
Mẹ không thể quên hôm biết con tồn tại: mẹ sững sờ khi nghe vị bác sĩ xa lạ kia nói trong bụng mẹ có một túi thai. Nằm trên chiếc giường lạnh lẽo đó, mẹ chơi vơi… Muốn giữ con lại vì tình yêu dành cho ba con, và hạnh phúc được làm mẹ của con, nhưng mẹ không đủ dũng cảm để đi một mình trên con đường đầy thử thách ấy. Mẹ cần ai đó làm điểm tựa. Ba con không yêu mẹ, thứ tình cảm  trong những giây phút hoan lạc mà ba dành cho mẹ chỉ là lấp chỗ trống trong lòng ba con mà thôi.
Ba con đã im lặng khi nghe mẹ thông báo sự tồn tại của con trên cõi đời này. Nhưng ba không muốn có sự tồn tại của con. Thiên thần của mẹ, 3 ngày trước, ba đưa mẹ vào bệnh viện. Nằm trên giường để hủy hoại sự sống của con, mẹ đã khóc, khóc rất nhiều. Ngoài tấm cửa kính kia, ba con ngồi đó, lặng lẽ suy tư... Có lẽ ba con cũng như mẹ đang khóc. Dẫu ba con không thể đón nhận tình yêu của mẹ, sự hiện diện của con, thì ba con cũng khóc vì con là đứa trẻ vô tội.
Ba ngày rồi, ba con không nhắn tin hay gọi hỏi thăm sức khỏe mẹ. Ba ngày cũng là khoảng thời gian mẹ đau đớn bởi đã hủy diệt sự sống của con, cũng là ba ngày để mẹ hiểu hơn về ba con.
Con là đứa trẻ vô tội, mẹ mong con hãy thứ tha cho mẹ. Mẹ mong ở trên trời cao, con nghe được những lời mẹ nói: mẹ yêu con nhiều lắm...
NHÃ KỲ
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/364872/Muon-mang.html)

Gỉa sử Mẹ không nói tiếng "Xin vâng" thì cuộc đời của mỗi người chúng ta đi về đâu? Mầu Nhiệm Nhập có hay không? Chương trình cứu độ sẽ ra sao? Và chúng ta sẽ bất hạnh như những thai nhi không được hiện diện trong cuộc đời này, không được một lần nhìn thấy cha mẹ mình, cũng như không được một lần gọi "Cha ơi!!!" hay "Mẹ ơi!!!" những tiếng ấy thật thiêng liêng...
Mẹ đã thưa xin vâng với lòng khiêm cung thẳm sâu của cõi lòng. Chắc hẳn, Mẹ phải liên lỉ chiến đấu với từng của gian nan, thử thách để chữ "Xin vâng" được vuông tròn.
Xin Mẹ dạy con, biết thưa xin vâng với những trái ý, sở thích ... và mau mắn lên đường khi nhận ra đó là Thánh ý Chúa.Amen.



Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

PAPA

"Lạy Cha, nguyện cho danh Cha cả sáng - nước Cha trị đến.
Xin cho chúng con lương thực hằng ngày dùng đủ.
Xin tha nợ cho chúng con như chúng con cũng tha nợ cho nhau.
Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ." (Lc11, 2-4)



Bài văn dang dở của con
TTO - Mẹ ơi, hôm nay cô giáo ra đề văn “Em hãy tả bữa cơm sum vầy của gia đình em”, con không biết nên viết thế nào. Bởi con chưa kịp cảm nhận đầy đủ về bữa cơm gia đình mình thì ba mẹ đã ly hôn. 
Từ ấy, ba gởi con ăn cơm khắp nơi, bữa no, bữa đói, bữa mặn, bữa nhạt… Cuộc sống của con vất vưởng, thất thường. Hiếm hoi lắm hai cha con mới ăn cơm với nhau. Cũng còn may là việc học của con không bị gián đoạn.
Mẹ biết không, nhiều đêm ba đi làm về khuya, miệng toàn mùi rượu, còn những lúc không say, ba âm thầm như cái bóng. Con thương ba lắm mà không biết làm sao. Ba tiều tụy đi nhiều, con sợ ba bị ốm lắm.
Con biết mẹ thương con, xin ba cho con về ở với mẹ, ba đã đồng ý nhưng con không thể bỏ ba mà đi. Không phải vì con không yêu quý mẹ và em, nhưng lúc này ba rất cần có con bên cạnh. Sự có mặt của con giúp ba vơi đi phần nào nỗi cô đơn, trống trải trong lòng.
Về ở với mẹ và em, con sẽ có cuộc sống ổn định, tình cảm ấm áp hơn. Nhưng ở với ba, con lại cảm thấy mình rắn rỏi, có bản lĩnh. Con không muốn so sánh giữa ba và mẹ.
Phải chi ba mẹ đừng chia tay nhau thì cả nhà mình hạnh phúc biết bao. Chị em con sẽ luôn được bên nhau, cả nhà quây quần bên mâm cơm đầm ấm. Những ngày lễ tết, giỗ chạp chị em con theo ba mẹ về thăm nội ngoại, họ hàng thân thích, vui đùa cùng anh em họ hàng, tắm sông, thả diều, câu cá… Vui biết bao nhiêu!
Mỗi lần con đến nhà bạn chơi, thấy gia đình bạn có đầy đủ cả ba lẫn mẹ, thuận hòa ấm cúng là lòng con se lại. Nhiều đêm, con khóc và tự hỏi: khi nào con có lại cuộc sống gia đình ấm cúng như ngày xưa?
Mẹ ạ! Con học hành dạo này sút kém dù đã cố gắng rất nhiều. Trong lớp, thỉnh thoảng con như người mộng du. Có lẽ hoàn cảnh gia đình mình làm con phân tán tư tưởng.
Giá như có một điều ước, con sẽ ước ba mẹ đoàn tụ, để con và em được hưởng tình cảm của ba mẹ và được sống trong một gia đình đầy ắp tiếng cười. Lúc đó, chúng con sẽ hạnh phúc biết bao và bài văn tả bữa cơm gia đình của con sẽ thôi dở dang, sẽ thôi ướt nhòe nước mắt, mẹ nhỉ?
BÍCH HÀ
(http://teen.tuoitre.vn/Index.aspx?ArticleID=403887&ChannelID=568)


Cuộc sống mưu sinh đầy vất vả và cám dỗ đã khiến cho nhiều gia đình tan rã đau thương, mỗi người đi tìm hạnh phúc cho riêng mình khiến nhiều bạn trẻ phải cô đơn lạc lõng giữa dòng đời...Nhưng trong vòng tay Thiên Chúa là Cha chúng ta, chúng ta sẽ cảm thấy an tâm vững bước : "Dù cha mẹ có bỏ con đi nữa thì hãy còn có Chúa đón nhận con".
Nguyện cho lời kinh "Lạy Cha" luôn được cất lên trong mọi nơi mọi lúc của cuộc sống chúng ta.
Lạy Thiên Chúa là Cha của con. Xin hãy đoái thương chúng con trên đường lữ thứ trần gian mà ban muôn lành cho chúng con, cùng gia ân và củng cố đức tin mỗi khi chúng con gặp thử thách gian nan. Xin hãy giang rộng tay khi chúng con lầm lỗi, và lấy tình thương hướng dẫn con về nẻo chính đường ngay. Amen.

TÍN THÁC

"Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!”  Chúa đáp: “Mácta! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt hơn và sẽ không bị lấy đi.”(LC 10,41-42)


Người trẻ đang né gì?
Công việc ổn định
Nguyễn Duy (27 tuổi) hiện đang là dược sĩ tại một bệnh viện ở Cần Thơ, công việc đã ổn định được hai năm. Không giống với các thế hệ cha anh trước đó vài thập niên “phấn đấu một chỗ làm yên ổn rồi từ từ thăng tiến”, Duy cảm thấy mình trì trệ và uể oải vì công việc hằng ngày cứ đều đều một nhịp.
Công việc ổn định mà nhiều người từng mơ ước thời nào lại đang gieo rắc trong đầu Duy ý tưởng mới cho sự thay đổi nghề nghiệp: “…làm một công việc nào đó được bay nhảy và thăng trầm nhiều hơn, còn tính ổn định thì chẳng cần thiết”.
Thùy Vân (26 tuổi, TPHCM) tự nhận mình là một “chân dài” dù cao chưa đến 1,60m, lý do là Vân “nhảy việc” quá nhiều. Từ khi tốt nghiệp đại học, năm nào Vân cũng “nhảy” khoảng vài ba công ty. Bạn bè lâu ngày gặp, câu đầu tiên bao giờ cũng hỏi: “Còn làm ở chỗ cũ không?”. Tuy vậy, bản thân Vân lại không hề cảm thấy cuộc đời bấp bênh vì những cú nhảy của mình.
Vân giải thích: “Mỗi lần nhảy việc tôi tích lũy được thêm kinh nghiệm và tiền lương cũng tăng cao hơn. Tôi nghĩ mình đang như nước chảy vào chỗ trũng, sẽ ngày càng lớn mạnh. Ở mãi một chỗ, không có sự lưu chuyển thì khác nào ao tù, làm sao mà phát triển được. Vậy mà nhiều người không hiểu, cứ cho rằng cuộc sống của tôi lông bông không điểm dừng”.
Hóa ra một con đường bằng phẳng, không có sự phiêu lưu mạo hiểm cũng làm bạn trẻ chùn bước và quay lưng chọn lối đi khác.
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/403742/Nguoi-tre-dang-ne-gi.html)

Cuộc sống đầy ồn ào và tấp nập khiến chúng con nhiều lúc cảm thấy mệt mỏi như muốn giả điếc làm ngơ trước mọi lời mời gọi của Lời Chúa, của tha nhân. Nhiều lúc, chúng con như bị cuốn đi, mất hút chính mình... Những giờ lặng thinh bên chân Chúa là lúc chúng con gặp lại chính mình. Xin cho chúng con luôn biết quý trọng và biết sắp xếp quỹ thời gian của chúng con, để chúng con được ở lại bên chân Chúa và lắng nghe Lời Chúa nói với mỗi người chúng con. Ngõ hầu, đời sống chúng con luôn chiếu tỏa sự bình an và hạnh phúc của Chúa cho mọi người xung quanh con..