Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

BIẾT ƠN VÀ TẠ ƠN

"Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giêsu mà tạ ơn." (Lc 17, 19)

Chú cảm ơn nụ cười của con
Thương tặng bé Ti
TTO - Chú và con giống nhau ở điểm chẳng ai mong muốn: từ nhỏ đã không được sống gần ba. Ba mẹ con ly dị, con ở với mẹ và ông bà ngoại. Còn chú, ba bỏ đi, chú sống với mẹ và ngoại qua hết những năm tháng tuổi thơ cho đến lớn. 
Chính điểm chung này mà chú có cảm tình với con ngay lần đầu tiên gặp mặt. Chú thích cái tên bé Ti - tên thường gọi của con - vì nó cho thấy sự nhỏ bé như chính con vậy. Con nhỏ bé quá! Mới 5 tuổi đầu con đã phải chịu sự thiếu thốn tình cảm của ba. Tất nhiên, ông bà ngoại con có bù đắp cho con, thương yêu con, và mẹ con có dành dụm hết mọi thứ cho con thì chú nghĩ thiếu ba cũng là một nỗi buồn. Chú hiểu vì chú từng kinh qua điều ấy!
Phải chăng vì vậy mà con ít nói, đôi mắt con thường nhìn xa xăm. Nhiều người bảo “bé Ti đáng thương” và chắc cũng không ít người bàn ra tán vào chuyện ba mẹ con chia tay nhau!
Điều đó phải chăng ít nhiều cũng tạo ra ánh nhìn xa xăm và đôi mắt buồn của con? Chú không biết nữa nhưng ngẫm nghĩ về mình ngày xưa, chú thấy mình “già” hơn những người bạn cùng trang lứa, bởi ngay từ nhỏ chú đã nghe rất nhiều lời đàm tiếu. Đến bây giờ chú mới nhận ra hình như khi con người có nhiều biến cố, khổ đau thì đó chính là chất liệu để suy nghiệm nhiều hơn về cuộc đời, về những nỗi khổ quanh mình. Chú không biết con đang nghĩ gì và có bắt đầu suy nghĩ gì chưa nhưng chú thấy con vắng nụ cười quá. Chú lo là con sẽ giống chú: trải qua một thời gian dài trầm tính, khép kín…
Bé Ti là cháu một người bạn của chú. Khi thăm nhà người bạn ấy, chú tình cờ gặp bé Ti và cả ba cùng đi dạo biển Nha Trang. Chú đã nghĩ ra cách này, cách kia để con chơi với chú (dù lúc đầu cả hai chú cháu rất e dè, vì đều là… lần đầu gặp mặt). Nào là chạy giỡn cùng sóng, hay chơi trò “cặp kè ăn muối mè ngồi xuống đất, ăn rau muống đứng dậy”…
Con chạy loanh quanh với chú trên bãi biển buổi sớm mai. Cô con - cũng là bạn của chú - đã nhìn con cười thật tươi và ghi lại những hình ảnh dễ thương của hai chú cháu. Cô con bảo: “Lâu rồi chưa thấy bé Ti vui như vậy!”. Nhận xét ấy làm chú cũng vui lây vì đã mang đến cho con một nụ cười thật tươi, hồn nhiên như chính lứa tuổi của con.
Mà chú phải nói thật điều này nhé, bé Ti cười đẹp lắm đó! Chú nói đùa với cô con rằng: “Nụ cười này mai mốt sẽ làm xiêu lòng nhiều anh chàng lắm đây!”. Cả hai cười vang trong sự ngơ ngác của con. Đùa vậy thôi nhưng chú mong con luôn có nhiều niềm vui như thế, để nụ cười luôn tươi nở trên môi con. Chơi với con trong vòng một ngày mà chú đã có mong ước về “ngôi nhà và những đứa trẻ”. Con 5 tuổi, cũng có thể làm con của chú được mà, Ti nhỉ!
Chú cảm ơn con, cảm ơn nụ cười và buổi sáng mùa xuân hôm ấy hai chú cháu mình vui thật vui trên biển và con đã đánh thức khát khao gia đình trong chú - khao khát tưởng đã lụi tàn sau những cuộc tình tan vỡ và ám ảnh của ký ức tuổi thơ khó nhọc…
KHÔI
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/365580/Chu-cam-on-nu-cuoi-cua-con.html)

Một lần Tạ ơn là hai lần nhận lãnh ân huệ. Vậy sao ta lại ngại nói lời cám ơn? Hơn nữa trong cuộc của ta, ta nhận được ơn từ nhiều người : Gia đình, bạn bè, hàng xóm, Giáo xứ, Hội Dòng, những người cùng chí hướng...và biết bao nhiêu người ta gặp gỡ trong đời. Nhờ ân huệ ấy mà niềm tin ta được bày tỏ và lớn lên. Sao ta lại bỏ qua lời cám ơn? Chính những người ấy sẽ giúp cuộc sống ta nên Thánh.Thế sao ta lại cằn nhằn, phiền toái khi bị quấy rầy hay khó chịu khi bị hiểu lầm. Thậm chí, tôi muốn thấy người anh em tôi xuất hiện trong cuộc sống của tôi. Cách ứng xử như thế đã vô tình làm tôi trở thành con người vô ơn : "Không ai là một hòn đảo"
Lạy Chúa, xin cho con một tâm hồn khiêm tốn để con luôn nhận ra ân huệ của Chúa trong cuộc đời con. Những gì con làm được là ân ban của Chúa và sự trợ giúp của nhiều người, để con luôn biết sống tâm tình biết ơn và tạ ơn bằng chính cuộc sống của con. Amen.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét